Rất lâu trước khi Jeff Bezos lên ngôi người giàu nhất thế giới, vị trí đó từng thuộc về tỷ phú John D. Rockefeller – người Mỹ giàu nhất trong lịch sử với những bí quyết quản trị “đắt như vàng”.
Được biết, tên tuổi của vị Chủ tịch kiêm nhà sáng lập Standard Oil Company – John D. Rockefeller, còn nổi tiếng hơn khi ông trở thành vị tỷ phú đầu tiên của nước Mỹ vào năm 1916.
Thời điểm ấy, tài sản của Rockefeller xấp xỉ 2% giá trị nền kinh tế Mỹ, còn nếu quy đổi theo lạm phát thì khối tài sản ước tính của ông trùm này sẽ gần 30 tỷ USD ngày nay.
Ước tính, nếu Jeff Bezos – người giàu nhất hành tinh hiện nay – cũng có 2% giá trị nền kinh tế Mỹ giống như Rockefeller, khối tài sản ròng của ông chủ Amazon sẽ là hơn 400 tỷ USD – hơn gấp đôi những gì vị tỷ phú đang nắm giữ.
Tính đến thời điểm này, Rockefeller có thể coi như người Mỹ giàu nhất trong lịch sử. Ngoài ra, Ron Chernow – nhà văn người Mỹ với nhiều sách/tiểu sử người nổi tiếng bán chạy nhất – lại cho biết, Rockefeller là một trong những doanh nhân thành công nhất trên thế giới, cũng nhờ vào cách điều hành của ông.
Trong cuốn sách của mình mang tên Titan: The Life of John D. Rockefeller Sr. (Chân dung Người khổng lồ: Cuộc đời của John D. Rockefeller Sr.), Ron Chernow đã liệt kê 10 bí quyết quản trị thành công của Rockefeller – những chiếc chìa khóa đã giúp cho vị tỷ phú đầu tiên của nước Mỹ cách mạng hóa nền công nghiệp dầu mỏ cũng như đưa ông đến với sự giàu có và danh tiếng lưu truyền tận ngày hôm nay.
10 bí quyết quản trị đắt giá
Trung thực, đáng tin cậy
Rockefeller nổi tiếng là một người tôn trọng sự thật. Ông không bao giờ giả mạo số liệu hoặc dùng những từ mơ hồ để biện minh. Đặc biệt, vị tỷ phú này đảm bảo thanh toán nợ đúng hạn, Chernow viết.
Và cũng chính điều này đã giúp cho Rockerfeller có được sự tin tưởng ngày càng cao từ các ngân hàng – những người đã từng nhiều lần tham gia cứu công việc làm ăn của ông vua dầu lửa.
Có một lần, nhà máy lọc dầu của Rockerfeller bốc cháy đã dẫn đến tình trạng các giám đốc ngân hàng không muốn gia hạn tín dụng với ông. May mắn thay, sự uy tín của Rockerfeller đã trở thành cứu cánh kịp thời.
Một vị giám đốc tên Stillman Witt đã “không ngần ngại” yêu cầu ngân hàng ứng tiền trước cho Rockefeller và thậm chí còn đề nghị chuyển thêm tiền nếu cần.
Biết dành thời gian nhàn rỗi
Dù thành công đến thế, nhưng nếu có ai đó nói rằng Rockefeller là một người suốt ngày chỉ biết có tiền thì chắc hẳn ông sẽ từ chối ngay. Trong quyển hồi ký của mình, ông từng viết: “Tôi cảm thấy không có gì đáng khinh thường và thảm hại hơn một người mở mắt ra là lao đầu vào kiếm tiền chỉ để có tiền mà thôi”.
Khác với tác phong bận rộn của các tỷ phú hiện nay, Rockerfeller làm việc có phần thảnh thơi hơn nhiều. Ngày nào ông cũng dành thời gian chợp mắt sau khi dùng bữa trưa và ăn tối.
Đến vào những năm 30 tuổi, vị tỷ phú đã lắp đặt riêng một đường dây điện báo từ nhà đến văn phòng để ông dành khoảng 3 hoặc 4 buổi chiều mỗi tuần ở nhà làm việc hay nghỉ ngơi.
Ông đã chia sẻ với nhà văn William Inglis như thế này: “Thật đáng kinh ngạc về những điều mà chúng ta có thể làm được khi bản thân rời xa khỏi sự ồn ào và duy trì nhịp làm việc cân bằng cũng như không ôm đồm quá nhiều thứ.
Khi được dành thời gian nghỉ, vị tỷ phú sẽ tự điều chỉnh nhịp độ làm việc cũng như nâng cao hiệu suất làm việc của chính bản thân, Chernow viết.
Lên lịch làm việc chặt chẽ
Chernow cho rằng, Rockefeller lập lịch trình làm việc từng ngày một cách đều đặn và có quy luật. Mỗi tiếng đồng hồ đối với vị doanh nhân đều được phân chia một cách bất di bất dịch và dự định chặt chẽ từ trước, bất kể là thời gian dành cho công việc, tín ngưỡng, gia đình hay thậm chí là tập thể dục.
Theo Chernow, chính lịch làm việc được phân chia nghiêm ngặt này đã giúp Rockefeller đối phó với những căng thẳng khi điều hành đế chế dầu mỏ của mình. Với cương vị đầu tàu tại Standard Oil Company, áp lực đè lên vai Rockefeller là cực kỳ to lớn, và ông chỉ cảm thấy thoải mái khi tuân thủ guồng làm việc đã được vạch sẵn của mình.
Sát sao vấn đề tài chính của công ty
Biết nhìn xa là một trong nhiều điều được đề cao trong cách lãnh đạo của Rockerfeller và vị tỷ phú này căn cứ trên các con số để nắm chắc rằng công ty của mình có đang phát triển đúng hướng hay không, Chernow viết.
Ông vua dầu mỏ có một cuốn sổ chép tay toàn bộ tình hình tài chính của công ty cũng như ghi rõ từng mỗi một chi phí và chính xác đến chữ số la mã cuối.
Ngoài phương pháp trên, Rockefeller tạo nên một thước đo khách quan mà theo đó, ông có thể đánh giá được bản thân cũng như các công ty con của mình. Điều này cũng giúp Rockerfeller thoát khỏi sự đánh giá chủ quan cũng như các báo cáo sai từ cấp dưới.
Khi hỏi về việc những con số đóng góp như thế nào trong thành công của mình, Rockerfeller nói: “Tôi đánh giá hoạt động của bản thân qua các con số chứ không gì khác ngoài các con số”.
Biết ủy quyền nhiệm vụ
Để có thể duy trì hoạt động của một tập đoàn lớn như Standard Oil Company một cách hiệu quả, Rockefeller chắc chắn phải biết ủy quyền trách nhiệm cho người khác. Trên thực tế, một trong những quyết sách gối đầu giường của Standard Oil là phải huấn luyện cấp dưới sao cho làm được công việc của cấp trên, Chernow viết.
Như Rockerfeller từng nói với một nhân sự mới: “Chẳng ai phải mắc công làm việc nếu như anh ta có thể tìm được bất kỳ người nào khác làm thay. Ngay khi có thể, hãy tìm một người mà cậu có thể tin tưởng, đào tạo anh ta làm việc, rồi sau đó ngồi xuống và vắt tay lên trán suy nghĩ xem làm cách nào để Standard Oil kiếm ra tiền”.
Với Rockefeller, hiện thực hóa quan điểm này đồng nghĩa với việc tự tách bản thân ra khỏi những bộn bề mỗi ngày để dành hết tâm huyết cho “những quyết sách trên diện rộng”.
Theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ
Rockefeller là một “fan trung thành” của sự hoàn mỹ ông là người sẽ không làm bất kỳ thứ gì đó, cho dù nó có dài tới đâu. Ở cương vị đứng đầu của Standard Oil, ông đã viết hàng trăm nghìn bức thư với những yêu cầu sửa đổi rất chi tiết, Chernow viết.
Ngay cả trong việc viết tay, Rockefeller cũng hướng đến sự hoàn mỹ. Một phụ tá thân cận của ông cho hay vị tỷ phú cẩn trọng trong từng chữ ký với độ chuẩn xác và tập trung cực cao, giống như đang hoàn thành một tác phẩm nghệ thuật.
Nét tính cách này của nhà tài phiệt không những được ông giữ cho riêng mình, mà lan toả ra cả thế giới và trở thành một phần trong văn hoá doanh nghiệp.
Tạo sự hoà hợp
Biệt tài của Rockefeller là biết tạo cảm hứng cho các đồng nghiệp, Chernow viết. Một trong những cách để ông làm đó là luôn ưu tiên việc hoà hợp nội bộ và tìm cách giải quyết mâu thuẫn với các lãnh đạo của Standard Oil.
Rockerfeller thích lắng nghe ý kiến của mọi người trước khi thể hiện quan điểm của mình và sau đó thường đưa ra sự thỏa hiệp để duy trì sự đoàn kết.
Thay vì đưa ra các mệnh lệnh trực tiếp, Rockefeller thường bày tỏ các quyết định của mình dưới dạng khuyến khích hay đặt câu hỏi. Vị tỷ phú cũng làm việc dựa trên sự đồng thuận.
Ông sẽ không thực hiện bất kỳ một sáng kiến nào mà các thành viên của hội đồng quản trị phản đối, và tất cả các quyết định kinh doanh phải đáp ứng một “bài kiểm tra cao nhất về sự đồng thuận”.
Thiết lập một hệ thống biết giúp đỡ con người
Nên giữa Rockefeller và ban giám đốc khác vẫn tồn tại nhiều tranh cãi về những vấn đề làm họ “cơm không lành, canh không ngọt”, nhưng cũng ít có sự bất đồng bởi những lý do vụn vặt hay mâu thuẫn mà người ta thường gặp trong một tập đoàn lớn.
Như Rockerfeller giải thích, ban giám đốc của Standard Oil gắn kết với nhau như anh em vì một niềm tin tưởng ở mức độ gần như “kỳ lạ”.
Và, mối liên kết chặt chẽ của họ bắt nguồn từ một lý tưởng chung mà tất cả đều chia sẻ. Mối dây liên kết chặt chẽ này mang lại sự thống nhất về cách thức điều hành và lãnh đạo ở Standard Oil.
Các điều tra viên của chính phủ hoặc những người thích tham nhũng sẽ không thể “xuyên qua hàng phòng ngự chung chí hướng” này, Chernow kết luận.
Nuôi tạo sự cạnh tranh
Nếu không có sự cạnh tranh thì một doanh nghiệp sẽ nhanh chóng biến thành một “gã to xác ù lì”. Để tránh tình trạng trên, Rockefeller đã thành lập những uỷ ban được điều hành bởi nhiều người đến từ các ngành khác nhau để cùng đưa ra tiêu chuẩn hoạt động đối với toàn bộ các công ty con của Standard Oil.
Mặc dù các uỷ ban cho phép những người quản lí chia sẻ thông tin với nhau, nhưng họ cũng thúc đẩy cuộc cạnh tranh bằng việc đề ra những số liệu về năng lực và khích lệ các công ty con ganh đua với nhau nhằm thiết lập kỷ lục hoặc giành giải thưởng.
Như Rockerfeller nói thì “những sự khích lệ đem tới cơ hội thể hiện cho người xuất sắc nhất sẽ dẫn đến cuộc đua mạnh mẽ và quyết liệt”.
Biết trân trọng nhân viên
John D. Rockefeller từng kể câu chuyện rằng Napoleon Bonaparte đã không thể thành công đến thế nếu thiếu đi những vị tướng của mình. Tương tự, vị tỷ phú cũng tin rằng thành công của ông xuất phát một phần từ việc truyền cảm hứng cho nhân viên.
Ông vua dầu mỏ luôn biết cách làm cho nhân viên chủ động trong công việc, luôn khéo léo và hoà nhã với những công nhân cấp thấp, không phản ứng giận dữ khi nghe chỉ trích cũng như luôn điềm đạm trong những tình huống căng thẳng.
Mặc dù hiếm khi khen ngợi nhân viên, song Rockerfeller sẽ trao quyền và sự tự do rất lớn cho những người mà ông xét là đáng tin cậy. Chính điều này đã khiến cho các nhân viên của Standard Oil “có khuynh hướng kính trọng và luôn muốn làm hài lòng Rockerfeller”.
Tham khảo thêm về những thông tin về sự kiện kinh tế khác cùng Nhượng Quyền Việt, xem tại đây!
Để quảng cáo thương hiệu nhượng quyền, đăng tin cho thuê mặt bằng, đăng tin tuyển dụng vui lòng liên hệ với chúng tôi thông qua hello@nhuongquyenviet.vn